CHUYỆN ANH VÀ EM

  • + Đối đáp với Sếp có máu 35

    Các bạn có thể tham khảo thêm truyện hay và hấp dẫn: đọc truyện cười tình yêu - truyện cười mới nhất Trong cuộc phỏng vấn kế toán tại một...
  • + Sai giống nhau

    Thầy giáo nói với một bà mẹ học sinh : - Thưa bà, tôi rất lấy làm tiếc phải thông báo cho biết là con trai bà đã nhìn vào vở của bạn khi ...
  • + Vẫn muốn lập kỷ lục

    Một quán quân thể thao bị ốm, bác sĩ bảo: - Anh sốt cao quá! - Bao nhiêu thưa bác sĩ? - 41 độ. - Thế kỷ lục thế giới là ...
  • + Em có hiểu trái tim mình?

    Tôi thẫn thờ ngồi nhìn ánh đèn đường vàng vọt phủ xuống mặt đường vắng hoe và loang loáng nước. Trời đổ mưa. Ngẩng đầu lên nhìn đèn đường, ...
  • + Ngày kết hôn không nắng - Chương 5

    “Anh Năm.” Anh chau mày dữ dội, “Hà Mặc Dương, hiện tại nhắc lại chuyện quá khứ cũng không còn ý nghĩa gì, chúng ta đều đã lớn, không qu...
  • + Biết viết nhưng không biết đọc

    Người cai tù hỏi tù nhân Maritnez. - Anh có biết đọc và viết không? - Tôi biết viết nhưng không biết đọc. - Hãy viết tên anh vào...
  • + Trái tim biết đau là biết yêu rồi đấy

    Hắn tỉnh dậy thấy cô gái nằm bên mình khép hờ đôi mắt. Hắn khẽ mỉm cười đầy khinh bỉ. Hắn chẳng lạ những cô gái như thế, đời hắn cũng đã l...
  • + Bài học lớn

    Có làm thì mới có ăn Không dưng ai dễ đem phần đến cho. *** Một người đàn bà ăn xin đã đến cửa nhà tôi, cầu xin mẹ tôi cho bà ta ít ...
  • + Hãy yêu em nhiều hơn ngày xưa

    Anh nhìn vào đôi mắt em, anh cảm nhận được sự lo lắng và bất an đang dâng ngập đầy. Em ngắm mình trong chiếc váy cưới, chỉ ít ngày nữa thôi...
  • + Khung cửa sổ lá rơi

    Tình đơn phương chỉ trở nên bi ai khi người ta không có dũng khí đối mặt và tự cảm thấy bản thân mình đáng thương. *** Vừa bước xuống xe...
Đăng lúc 19:15 bởi Unknown
Các Bạn có thể xem thêm truyện hấp dẫn khác tại: truyện cười người lớn - truyện cười tiếu lâm

--------------------------


1.Em của ngày hôm qua...



- Cậu đúng là con nít!

- Sao bảo tớ con nít?

- Thì thằng Kiên, thằng Dần,... chúng nó đều có người yêu người đương còn cậu thì vẫn ế! khà khà...

- Có thì sao mà không có thì sao?

- Đừng có mà nói là cậu thích tớ nhá! Không được đâu!

- ...

  Nói rồi, em bỏ đi thật nhanh., bỏ lại tôi trong trạng thái đông cứng, hai má ửng đỏ không hiểu vừa bị luồng điện nào giật cho tê người. hai bím tóc của em cứ tung tăng trong gió, đàu vui trên bờ áo trằng, bên tiếng cười ngây ngô của chúng bạn. Kí ức về em của ngày hôm qua vẫn sâu đạm như thế, hình ảnh một nhóc bạn cùng lớp, ngộ nghĩnh, nhí nhảnh và luôn nở nụ cười. Chẳng bao giờ em đếm sỉa đến tôi: thằng-bạn-thân. Bằng chứng là cách em phớt lờ cách tôi quan tâm hỏi han mỗi lần tới lớp. Sáng sáng, tôi cưỡi chiến mã đến đón em đến trường và luôn nhận từ em sự cảm kích "không ngờ":

- Này, cậu có mệt lắm không!

- Tất nhiên là không! - Tôi trả lời bằng sự hãnh diện của một thằng choai choai, kẻ không bao giờ muốn làm xấu hình ảnh của mình trong mắt bọn con gái.

- Ừ! Tớ biết mà tớ chỉ vỏn vẹn bốn mươi hai kí, nhẹ lắm mà! - Em cười khì, đôi mắt long lanh hấp hay sau bờ mi cong vút.

- ...



 Em lém lỉnh, thông minh hơn tôi, lúc nào cũng đứng hơn tôi một bậc trong lớp. Tất nhiên là em đứng đầu thì tôi cũng đứng trên vài chục con người khác. Ấy vậy mà em luôn lấy cái lí do ấy để trêu trọc và cong cớn đùa tôi trước chúng bạn:

- Ơ! hay hôm nào chúng ta chơi trò gia đình nhé! Tớ sẽ mẹ, thằng Dần là con...

- Thế ai là bố? - Tôi hỏi, giọng đầy hào hứng.

- Tất nhiên không phải cậu. Cậu học kém tớ thì không xứng làm bố thằng Dần đâu!

  Cả bọn cười rụng quai hàm, thằng Dần tiếp lời:

- Mẹ! Nhưng con sắp có vợ rồi, mẹ phải mau mau tìm bố cho con!

- Được rồi... Nhất định mẹ sẽ tìm cho con một ông bố phù hợp, xuất chúng hơn người.

- Thế mẹ định phong cho "thằng" An chức gì? Hay mẹ cho nó chức chú nhé! Dù gì chức tước, bổng lộc của nó cũng cao.

  Em gật đầu cái rụp. Tôi chưa kịp phản ứng thì đã thành ông chú bất đắc dĩ của "mấy đứa con em". Cũng kể từ đó, tôi như một cái bóng lóc nhóc theo em, chăm nó cho bọn con nít ấy, nghe chúng ca tụng và làm vừa lòng em. Em chưa hẳn là người xuất chúng nhất trong số những cô gái tôi đã gặp nhưng lại luôn là một mảnh tình đầu ấm áp trong đáy tim chỉ vì tôi đãchót thương em bằng chút yêu đầu khờ dại. Chỉ thế thôi cũng sẽ chẳng bao giờ cái dáng dấp nhí nhảnh thời phổ thông ngây dại ấy khiến tôi hết bồi hồi nhung nhớ mỗi mùa sân trường đỏ màu phượng vĩ...



2.Em của hôm nay...

- An! Tuần sau em cưới, anh nhớ tới dự nha!

  Cầm tấm thiệp hồng trên tay, tôi không ghen tức, không oán hận vì rốt cuộc em đã tìm được bạch mã hoàng tử của riêng mình, một người rất tốt với em. Trong lòng tôi chỉ day dứt thay cho những kí ức cứ ùa về trong tiềm thức. Tôi không thấy trong đôi mắt kia là em của một thời vụng dại. Hàng vi vẫn cong, em chẳng còn là em của ngày xưa. Có lẽ là phấn trằng, son hồng hay có lẽ đã bụi đời đã tô lên em những chai sạn để rồi cướp đi em tôi của tuổi 17 lém lỉnh, cá tính và thay vào đó một cô gái đôi mươi với nụ cười có đôi phần chua chát.

- Anh chắc chắn sẽ đến!

- Anh hứa nhé! Rồi anh sẽ thấy em lộng lẫy như thế nào lúc lên xe hoa!

- Em là đẹp nhất mà... - Tôi cười chừ.

- Anh nói thế không khéo em có ngày bị tạt acid! À, mà khi ấy, em sẽ bảo chồng em bảo vệ em. Anh ấy sẽ làm được thôi.

   " Anh ấy", phải rồi là "anh ấy", sếp cùng công ty, đã qua một đời vợ, là người em lựa chọn. Tôi không có quyền gì trách người đàn ông của em vì dù tôi có phấn đầu 10 hay 20 năm nữa cũng không so bì nổi gia tài bên ấy. Tôi đã là chủ nhiệm một dự án khoa học nhưng anh ta mới là người trả tiền cho những công trình ấy có cơ hội được hiện thực hóa. Anh ta không thể dùng bộ óc để làm nên những sáng tạo mới mà tôi đang say mê theo đuổi nhưng lại có thể dùng tiềm lực của mình để xóa bỏ hoàn toàn giấc mộng tươi đẹp của tôi. Rồi em sẽ mỉm cười cùng ông xã khoác tay đi trong siêu thị còn tôi sẽ lại đi kiếm tìm một cái gì đó cho riêng tôi.



3.Anh của ngày mai

   "Tương lai sẽ thế nào nhỉ?"

    Câu hỏi ấy khó trảlời quá! Sẽ là tôi lại một lần nữa có em hay sẽ là tôi sánh bước với một ai khác đó trong bộ complet trắng vào lễ đườngvà khách mời danh dự là em... Không ai đoán trước điều gì, chỉ là cho tôi thêm một lần được lưu giữ lại trong tim  những mảnh vụn bé nhỏ của tình yêu không lối thoát!


--------------------------

Nguồn: đọc truyện online hay nhất


GAME MOBILE OFFLINE LIÊN QUAN

CHUYÊN MỤC GAME MOBILE OFFLINE

TRANG CHỦ


GAME MOBILE OFFLINE


TIN TỨC